Chào thân mến,
Tôi xin được tự hào giới thiệu bộ ảnh sắp ra mắt của tôi là Cát Nhân Viên Mãn, và đây là bài viết giới thiệu đầu tiên.
Cát nhân viên mãn, một dự án ảnh mang đậm tính cá nhân. Một dự án tôi làm trong thầm lặng, góp nhặt những khoảnh khắc tâm trí tỉnh táo tới mức để nhận thấy sự đẹp tươi mới lạ trong hiện thực bình thường. Một trạng thái mà tôi chẳng mấy khi đạt được. Mỗi khi như vậy, nếu trên tay có chiếc máy ảnh, tôi sẽ chụp.
Tại những khoảnh khắc ấy tôi thấy mình thật viên mãn. Rồi mỗi khi nhìn lại những bức hình, cảm giác ấy lại thoảng về. Quý giá làm sao.
Một trong những bài học góp phần tạo nên bộ ảnh này là từ một người thầy tôi rất quý mến, thầy Michael Coyne.
Thầy từng nói đôi khi người chụp ảnh quá chú tâm đến “việc chụp ảnh” ( bao gồm các động thái: quan sát liên tục, xác định mục tiêu, chiến thuật chụp, đánh giá tầm quan trọng của mỗi diễn biến và sẵn sàng di chuyển, bấm máy) mà quên mất rằng chỉ cần lùi lại vài bước, ta sẽ thấy rõ hơn toàn cảnh, hiểu hơn và chủ động hơn trong việc chụp ảnh.
Thật vậy, tôi nhận ra có những khi bản thân quá tập trung ghi chép lại một sự kiện nào đó mà quên mất nên lùi lại để thấy được một góc nhìn mới. Từ đó tôi định hình một thói quen chụp ảnh khác.
Đó là, tôi luôn luôn để dành một khoảng trống nhỏ trong đầu mỗi khi tác nghiệp, dành riêng cho những khoảnh khắc “hậu trường”. “Hậu trường” của một cuộc picnic, một bữa tiệc hay đó đơn giản là “hậu trường” của chính cuộc sống tôi.
Số lượng ảnh dần tăng lên kha khá theo thời gian. Tôi gom góp lại thành một bộ sưu tập. Bộ sưu tập của “cát nhân”, mỗi khi cầu “viên mãn” lại mang ra xem.
Bài viết này là khởi đầu cho một chuỗi các bài viết, chia làm nhiều phần nhỏ, chính tôi sẽ giới thiệu chi tiết về ý tưởng, phương pháp, hình thức trình bày và nhiều khía cạnh khác trong quá trình hoàn thiện một bộ ảnh
Theo dòng dự án ảnh:
http://dannybach.com/category/blog-anh-vi/cat-nhan-vien-man/?lang=viXin cảm ơn,